Thứ Ba, 12 tháng 3, 2019

TÔI ĐÃ HIỂU (tiểu phẩm)

                   (Tiểu phẩm)       TÔI ĐÃ HIỂU

                             
                                                            Kịch bản: Hải Lợi

   Các nhân vật :                         - Ông Lại
            -  Bà Hiền vợ ông Lại
            -  Chị Liên nhà hàng xóm
              Chuyện xảy ra vào buổi chiều tối tại nhà ông Lại.

Bà Hiền :     ( Sốt ruột bước vào, bước ra mong ngóng, nói  một mình)
               Không biết ông nhà tôi đi đón cháu kiểu chi mà mãi đến giờ mà
                chưa thấy về, trời sắp tối rồi, chắc hơn 6 giờ rồi

  Bà Liên: (Tất tả vội vàng đi từ ngoài vào vừa gọi)
                 Bà Hiền ơi, ông bà đi mô mà không đi đón cháu?
                  Tôi cũng có việc lỡ, nên gần 6 giờ mới đi đón cháu Hoa nhà tôi, thì thấy thằng cháu nhà bà, cũng đang chờ trong cổng lớp,
                  thấy cô cũng nóng ruột, đang chờ ông bà đi đón cháu, nên tôi bảo với cô là để tôi đưa cháu về nhà cho ông bà luôn. Dừ hai đứa đang ăn bánh và chơi bên nhà. Tôi chạy sang báo với ông bà để khỏi đi đón nữa.

Bà Hiền:  Ôi may quá, cảm ơn bà. Không biết ông nhà tôi nói là đi đón cháu, khi khoảng 4 giờ rưỡi , mà răng đến dừ đi mô mà chưa thấy về, Tôi cũng đang nóng ruột đây. Thôi rứa là yên tâm rồi , Nhưng mà…Chị Liên này, chị cứ để cho tôi gửi thằng cháu bên đó đã, để ông Lại về nói răng với tôi đã.

Bà Liên:     Bà yên tâm đi, vậy để tôi về bên nhà đây.(ra về)
                 ( Ông Lại từ ngoài đi vào bước đi chếnh choáng )

  Bà Hiền:  Này Ông! Ông đi mô về đó? Lại say rồi

Ông Lại:   Đi mô thì đi , say mô mà say, bà quản lý tôi ạ? Khi mô cũng…

 Bà Hiền:  Khi mô cũng ..Cũng là cũng cấy chi? cũng say a..
                 Rứa tôi hỏi ông, khi chiều ông nói là đi đón cháu, trường thì một đoạn, mà mãi dừ mới về, rứa cháu mô rồi? mà ông về một mình?

 Ông Lại:   Ai.. ai nói với bà tôi đi đón cháu? (suy nghĩ một lúc)          
                  À đúng rồi.. đón cháu ( rồi vội vàng tất tả đi ra)

 Bà Hiền:  (Nhìn theo ông rồi lắc đầu, hát phân bua)

( Hát khuyên)    Khổ lắm ai ơi cuộc đời tôi quá tội
                     Nuôi con nuôi cháu nay lại lo về chồng
                    Sợ cại vạ với ông, nên đành nhường nhịn
                     Men vô là quên hết cứ bảo bà lắm điều
                     Tiền tuy chẳng bao nhiêu, nhưng vấn đề sức khỏe.

Ông Lại: (chay về hớt hải)
                 Bà ơi họ về hết cả rồi, Không thấy cháu mô cả , mà trong lớp tối                             
                 Om, không thấy điện đóm chi cả. Dừ thì nguy rồi không biết mần
                 răng đây? Dừ biết hỏi ai đây nạ.
             
Bà Hiền:   Dừ mặc kệ ông đó, hỏi ai..hỏi cái chai cái chén a. Rượu chè be chén ông làm khổ ra ri, đến câm rồi cũng phải lu thôi ông ạ.

Ông Lại:   Mà bà cũng vừa vừa thôi nha, Cháu hắn đi học chứ có phải bỏ đi chơi mô mà hại, đang có cô nữa chơ. Đàn bà không biết chi còn lắm lý sự, rứa thì bà không đi mà đón đi…

Bà Hiền:   À (cười khẩy) Rứa thì từ ni ông ở nhà lo cơm nước, lợn gà để tôi đi đón cháu cho, ông không phải thách, chỉ sợ…

Bà Liên:  (từ ngoài vào) Ông bà có chuyện chi mà to tiếng rứa?

Ông Lại :      Có chuyện chi mô bà, bựa ni tôi trên đường đi đón cháu qua quán Lưu Duyên gặp ông bạn cùng nhập ngũ ngày xưa gọi vô, rồi có uống mấy chén, mải vui chuyện, quên đi đón cháu, tôi về đây và chạy đến trường thì không thấy ai nữa cả, dừ đang đinh đi hỏi nhà cô giáo để hỏi cô có đưa cháu về nhà không?

Bà Liên :   (cười) Thôi ông khỏi phải hỏi nữa, cháu tôi đã đưa về bên nhà rồi, định chốc nữa đưa sang cho ông bà.

Bà Hiền:     Cảm ơn bà, cũng tại ông nhà tôi hay rượu chè nên mới có chuyện đó bà Liên ạ.

Bà Liên:      Thôi chuyện đã rồi thì bà cũng đừng nói ông nữa. Còn ông thì theo tui ta dừ tuổi già rồi phải tự chăm lo sức khỏe, nhất là hạn chế uống rượu, bia đến mức tối đa, mà tốt nhất là nên bỏ, chứ thiên hạ nhiều người uống rượu áp huyết lên rồi sinh tai biến đột quỵ đó ông ạ    
 Hát dặm : (Nhìn 2 người)
                                  Ông bà ơi ngồi lại
                                                Tôi khuyên giải đôi lời
                                              Tuổi ta đã già rồi
                                               Phải sống cho mẫu mực
                                               Sống sao cho mẫu mực

                                              Chuyện hôm nay đã rõ
                                               Vì sức khỏe ông ơi
                                                Muốn sống mãi với đời
                                                Ta nên xa lánh rượu
                                                 Hay nhất là bỏ rượu.

Bà Hiền:     Cảm ơn bà, Bà Liên ơi tôi cũng là người rộng lòng am hiểu.

(Hát khuyên):         Tội lắm ông ơi bây giờ đã già cả
                             Chăm lo sức khỏe xin đừng với rượu chè
                             Để cuộc sống vui tươi, cuối đời thanh thản
                             Ông nên nghĩ lại, cho con cháu được nhờ
                             Để tôi lại thương ông, như thời còn trẻ.
                                  
Ông Lại:            Bà ơi tôi đã hiểu, một lận nữa tôi xin cảm ơn bà Liên
    ( Ví đò đưa):        Ơ …Hai bà ơi tôi nay đã hiểu
                        Vì chén rượu mà quên quẩn bao điều
                          Từ nay tôi phải tự mình
                         Quyết tâm bỏ rượu để gia đình yên vui.

Tất cả cùng hát:     Một người khỏe là mọi người vui
                               Sống vui khỏe mậu mực người ơi
                              Làm gương soi cho cho đàn con cháu
                              Sống làm sao ích đời đẹp đạo
                              Là cây cao ơ..tỏa bóng cho đời./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét